----------------------------------
x
Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013
GẶP MẶT ĐẠI GIA ĐÌNH HỌ ĐOÀN
Mời xem
một số hình ảnh gặp mặt đại gia đình họ Đoàn tại 40 Lê Hồng Phong TP Đà Nẵng
lúc 17g ngày 27-11-2013 nhân dịp chị Ngọc về thăm quê hương :
----------------------------------
----------------------------------
Thứ Hai, 25 tháng 11, 2013
Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2013
VỢ & BỒ
Có anh chàng vừa có
vợ lại vừa có '' bồ '' ở cùng cơ quan. Một lần đi nghỉ mát , vì có vợ đi cùng
thành thử anh ta không thể sang gặp cô bồ được.
Còn cô bồ cũng cảm thấy cô đơn , buồn
tình rồi hát :
'' Thuyền ơi có nhớ bến chăng Bến thì một dạ khăng
khăng đợi thuyền ''
Anh chàng nghe thấy cũng hát vọng
sang giãi bày :
'' Thuyền đây đã dựng cột buồm Ngặt vì một nỗi
đồn tuần bên sông ''
Cô bồ hiểu ý nhưng muốn mách nước ,
liền hát :
'' Đồn tuần thì mặc đồn tuần Đóng
thuế một lần rồi nó cho đi ''
Anh chàng nghe vậy , buồn bã trả lời
ngao ngán :
" Vốn liếng anh có ra gì? Nếu mà
đóng thuế còn chi cột buồm? ''
ST
ST
Thứ Hai, 18 tháng 11, 2013
HÚ HỒN !
Tôi và bạn gái xinh đẹp
của tôi đã hẹn hò được hơn 1 năm và chúng tôi đã quyết định đi đến hôn nhân
trong thời gian tới. Mọi thứ đều tươi đẹp đối với tôi trong thời gian này chỉ
có một điều duy nhất làm tôi phân tâm đó là ....... cô em gái xinh đẹp của bạn
gái tôi.
Cô em vợ tương lai của tôi năm nay 22 tuổi, hay mặc những chiếc áo bó sát người và thường thì là không mặc áo trong. Cô ấy luôn cúi thấp người mỗi khi đứng cạnh tôi và dường như luôn để cho tôi 1 góc nhìn không thể "chuẩn" hơn. Tôi không thể không để tâm tới chuyện này bởi vì cô em vợ tương lai của tôi không bao giờ làm điều tương tự với những người khác.
Vào một ngày đẹp trời, cô em vợ tương lai bé bỏng và xinh đẹp của tôi gọi điện thoại cho tôi và mời tôi đến nhà để kiểm tra lại giấy mời cho đám cưới. Khi tôi đến chỉ có mình cô ở nhà, cô đến bên tôi và thì thầm với tôi rằng cô rất yêu tôi và không thể cưỡng lại được tình cảm của mình. Cô nói rằng cô muốn có tôi dù chỉ một lần trong đời trước khi tôi làm đám cưới với chị của cô ta.
Lúc đó tôi không thể thốt ra một lời nào và cảm thấy rất lúng túng thì cô ta nói " bây giờ em sẽ lên phòng của em trên gác, nếu anh muốn thì hãy lên đó với em ".
Tôi đứng im như pho tượng và nhìn cô ấy đi lên gác. Tôi đứng đó như vậy một lúc rồi quyết định quay lại thẳng tiến ra cửa trước. Tôi mở cửa và đi thẳng đến chiếc ô tô của mình.
Thì lạ chưa kìa, trước mắt của tôi là cả gia đình nhà vợ chưa cưới của tôi đang đứng đó và vỗ tay.
Với đôi mắt rơm rớm nước và giọng nói xúc động, Bố vợ tương lai của tôi nói:
- Gia đình ta rất vui sướng khi con đã vượt qua được thử thách đầu tiên của gia đình. Ta sẽ không thể tìm đâu ra được thằng rể nào xứng đáng hơn cho con gái của ta!
Chàng rể (lẩm bẩm):
- May mình để quên bao cao su ở ngoài xe, chứ không thì…"Những đồi hoa xim, ôi những đồi hoa xim"…
Cô em vợ tương lai của tôi năm nay 22 tuổi, hay mặc những chiếc áo bó sát người và thường thì là không mặc áo trong. Cô ấy luôn cúi thấp người mỗi khi đứng cạnh tôi và dường như luôn để cho tôi 1 góc nhìn không thể "chuẩn" hơn. Tôi không thể không để tâm tới chuyện này bởi vì cô em vợ tương lai của tôi không bao giờ làm điều tương tự với những người khác.
Vào một ngày đẹp trời, cô em vợ tương lai bé bỏng và xinh đẹp của tôi gọi điện thoại cho tôi và mời tôi đến nhà để kiểm tra lại giấy mời cho đám cưới. Khi tôi đến chỉ có mình cô ở nhà, cô đến bên tôi và thì thầm với tôi rằng cô rất yêu tôi và không thể cưỡng lại được tình cảm của mình. Cô nói rằng cô muốn có tôi dù chỉ một lần trong đời trước khi tôi làm đám cưới với chị của cô ta.
Lúc đó tôi không thể thốt ra một lời nào và cảm thấy rất lúng túng thì cô ta nói " bây giờ em sẽ lên phòng của em trên gác, nếu anh muốn thì hãy lên đó với em ".
Tôi đứng im như pho tượng và nhìn cô ấy đi lên gác. Tôi đứng đó như vậy một lúc rồi quyết định quay lại thẳng tiến ra cửa trước. Tôi mở cửa và đi thẳng đến chiếc ô tô của mình.
Thì lạ chưa kìa, trước mắt của tôi là cả gia đình nhà vợ chưa cưới của tôi đang đứng đó và vỗ tay.
Với đôi mắt rơm rớm nước và giọng nói xúc động, Bố vợ tương lai của tôi nói:
- Gia đình ta rất vui sướng khi con đã vượt qua được thử thách đầu tiên của gia đình. Ta sẽ không thể tìm đâu ra được thằng rể nào xứng đáng hơn cho con gái của ta!
Chàng rể (lẩm bẩm):
- May mình để quên bao cao su ở ngoài xe, chứ không thì…"Những đồi hoa xim, ôi những đồi hoa xim"…
ST
Chủ Nhật, 17 tháng 11, 2013
Thứ Sáu, 15 tháng 11, 2013
HOA THẠCH THẢO
Hoa Thạch Thảo (Aster amellus L) thuộc họ Cúc
(Asteraceae). Tại Việt Nam , người
miền Nam
hay gọi là Cúc Sao, Cúc Cánh mối, người Bắc gọi là Thạch Thảo.
Chẳng biết từ khi nào tôi đã yêu loài Thạch Thảo, loài cúc
dại dễ thương này. Lần đầu tiên gặp một cụm thạch thảo ở nhà người bạn tôi đã
thích ngay. Có lẽ, bởi màu tím dịu dàng của loài hoa này đã Thu hút tôi.
Tò mò, tại sao người ta nhắc hoa Thạch Thảo trong bài hát "Thu
buồn" này nhỉ? Sao không là hoa Cúc? là hoa hồng hay hoa gì khác mà là
loài hoa bé nhỏ, loài hoa đồng nội này?
Ami và Edible thường hay cùng nhau vào rừng. Ami hái nấm
còn Edible săn thú.
Ami ngồi đó, ngồi bên bờ vực thẳm, ngồi như người mất hồn,
không nói, không cười tay cầm lấy bụi hoa tim tím ấy. Cô ngồi đó cho đến khi
người trong làng vào tìm kiếm và đưa cô về.
Sau khi Ami chết đi loài hoa tim tím ấy được người dân trong
làng chăm sóc cẩn thận. Ai ai cũng thương xót cho đôi tình nhân trẻ.
Thạch Thảo hay mọc thành bụi, nhiều bông với cánh nhỏ xíu
xoè rộng ra. Hoa Thạch Thảo có ba màu chính: tím, hồng, trắng. Thạch Thảo có
nguồn gốc từ nước Ý, ngày nay được lai tạo thêm thành loại hoa cánh kép rất
đẹp. Tại châu Âu, Thạch Thảo tượng trưng cho tình yêu và vẻ đẹp mềm mại, thanh tú,
nữ tính. Đôi khi Thạch Thảo cũng tượng trưng cho sự chính chắn vì nó thường nở
vào cuối Thu, khi mà đa số các loại hoa khác đã tàn.
Sau này, một
lần vô tình tôi nghe được Elvis Phương ca:
" Ta ngắt đi một cụm hoa thạch thảo ,
Em nhớ cho mùa thu đã chết rồi"
Và thật sự bởi có một truyền thuyết buồn mà lãng mạn về
hoa Thạch Thảo:
"Kể rằng
ngày xưa ở một ngôi làng vùng ngoại ô có một đôi trai gái là Ami và Edible. Hai
người này sống cạnh nhà nhau từ nhỏ và họ chơi với nhau rất thân.
Ngày tháng dần trôi, cô bé và cậu bé của ngày ấy nay đã
trưởng thành. Edible giờ đây là một người có gương mặt khôi ngô, tuấn tú, dáng
người cao cao và là tầm ngắm của biết bao cô gái trong làng. Nhưng anh không để
ý tới ai cả vì trong lòng anh đã có hình bóng của người ấy, người con gái mà anh
yêu chính là cô bé hồi đó bây giờ cũng đâu còn bé nữa đâu. Với làn da trắng,
đôi môi mỏng, nho nhỏ, hồng hồng, xinh xinh cùng với mái tóc bồng bềnh màu gỗ
nâu, những đường cong xoăn ôm lấy bờ vai nhỏ bé và khuôn mặt khả ái của Ami làm
bao nhiêu chàng trai say đắm và mong ước có được trái tim nàng. Nhưng Ami chỉ
đồng ý lấy ai thoả mãn được yêu cầu đó là đem về cho nàng một loài hoa lạ và
nàng cảm thấy thích. Biết bao nhiêu chàng trai đã thử và đều lắc đầu bỏ cuộc.
Không ai có thể tìm ra loài hoa mà nàng thích kể cả Edible người hiểu rõ tính
cách của nàng nhất.
Vào cái ngày
hôm ấy, lúc hoàng hôn khi mà giỏ nấm của Ami đã đầy và Edible cũng đã săn được
một chú nai rừng. Hai người cùng nhau đi về, nhưng hôm nay họ ko về đường cũ
như mọi khi nữa mà họ đã rẽ sang đường khác. Trên đường về, họ cùng nhau trò
chuyện và ngắm cảnh rừng núi. Bỗng Ami nói lớn, gọi Edible và chỉ cho anh bụi
hoa dại màu tim tím mọc trên vách núi cao: "Chính là nó, loài hoa ấy, Ami
thích, rất thích”.
Edible nhìn lên bụi hoa rồi nói với Ami:
- Ami đứng đây chờ tôi, tôi sẽ hái xuống cho Ami
- Không, không được. Edible vách núi cao và nguy hiểm lắm
- Nhưng đó là loài hoa Ami thích, Edible sẽ lấy xuống cho
Ami.
- Không, Ami không cho Edible đi.
Lúc đó, Edible
nhìn Ami mỉm cười rồi dùng ngón tay trỏ cốc nhẹ vào trán Ami:” Ami ngốc, đứng
đây chờ anh, anh sẽ quay trở lại, sẽ mang nó xuống cho Ami, sẽ mang hạnh phúc
đến cho Ami mãi mãi”.
Nói xong anh từ từ leo lên vách núi ấy. Mặc cho Ami ngăn
cản. Vách núi cao dựng đứng thật nguy hiểm không cẩn thận trượt chân thôi là
mất mạng ngay.
"Được rồi, cuối cùng thì Edible cũng làm được" -
Edible nắm được bụi hoa trong tay quay xuống nói với Ami nhưng tại sao tự nhiên
anh lại cảm thấy chóng mặt quá.
Sao dưới mặt đất bây giờ lại có nhiều Ami thế. Anh bình
tĩnh lại, quay xuống nói với Ami: "Ami! Edible làm được rồi, anh làm được
rồi nhé!”
Anh thả bụi hoa
xuống cho Ami rồi sau đó tìm cách leo xuống. Lạ quá, đầu anh đau lắm, mắt không
còn nhìn thấy gì nữa chóng hết cả mặt. Đau quá, anh không thể minh mẫn được
nữa. Tay anh mỏi dần, chân mềm nhũn ra…
- Edible…..KHÔNG…..Ami hét lên khi thấy Edible đang rơi
xuống, thả người trong không trung.
Anh quay mặt về phía Ami nói: "xin đừng quên
tôi" rồi nở nụ cười mãn nguyện và anh đã đi xa xa mãi.
Một mình cô về
được thôi còn Edible thì giờ đã không về được nữa rồi. Ami không khóc, cô không
ăn uống gì cả, suốt ngày chỉ lặng lẽ ngồi trong vườn chăm sóc cho bụi hoa tim
tím ấy, bụi hoa khiến cho Edible không về được nữa.
Cứ như thế
trong suốt một thời gian, cho đến một ngày cô đã chìm vào giấc ngủ dài, dài đến
nỗi không bao giờ tỉnh lại và trong giấc ngủ đó chắc chắn 1 điều rằng cô và
Edible đã gặp được nhau và họ là của nhau mãi mãi.
Ban đầu họ đặt
tên cho nó là Forget me not, sau nhiều năm và qua được trồng ở nhiều nước nó
lại có những cái tên khác nhau như Muget De Mai (Pháp), Thạch Thảo (Việt Nam )…
Và những đôi tình
nhân trẻ thường tặng cho nhau loài hoa này để rồi sẽ mãi mãi không quên nhau,
sẽ luôn ở bên nhau cho dù là chết."
Đó là câu
chuyện tôi đọc được trên mạng. Giờ chẳng thể tìm ra đâu tình yêu lãng mạn như
thế nhưng sao vẫn cứ thích.
Bài hát
"Mùa thu chết" có lẽ cũng dựa vào truyền thuyết này mà viết nên
chăng? Cả bài hát là sự chia ly mãi mãi, là sự đau buồn.
" Mùa thu đã chết, em nhớ cho mùa thu đã chết
Em nhớ cho mùa thu đã chết...
Đã chết rồi, em
nhớ cho"
"Em nhớ cho đôi chúng ta sẽ chẳng còn nhìn nhau nữa
Từ nay mãi mãi không thấy nhau,
Từ nay mãi mãi không thấy nhau."
ST
Trên cõi đời này, trên cõi đời này.
Từ nay mãi mãi
không thấy nhau,Từ nay mãi mãi không thấy nhau,
Từ nay mãi mãi không thấy nhau."
"Ta ngắt đi một cụm hoa thạch thảo,
Em nhớ cho mùa thu đã chết rồi
Ôi ngát hương
thời gian mùi thạch thảo,
Em nhớ cho rằng ta vẫn chờ em.
Vẫn chờ em, vẫn chờ em, vẫn chờ em,
Vẫn chờ, vẫn chờ... đợi em"
Thứ Năm, 7 tháng 11, 2013
ĐIÊU KHẮC TRÊN QUẢ CHUỐI
(Soha.vn) - Những quả chuối "mỏng
manh" và "dễ vỡ" đã hoàn toàn lột xác trước đôi bàn tay khóc léo
và óc sáng tạo của anh chàng người Nhật.
Chưa từng học qua bất cứ trường
lớp đào tạo về nghệ thuật nào, tất cả các tác phẩm điêu khắc trên chuối đều
được Keisuke Yamada làm ra từ chính nỗ lực rèn luyện của bản thân. Điêu khắc
trên chuối rõ ràng chẳng dễ dàng chút nào, so với các loại quả khác. Phần thịt
của quả chuối là bộ phận rất “dễ vỡ” và nhạy cảm, chỉ cần một chút sơ suất nhỏ
thôi là bạn cũng có thể khiến tạo hình mà mình đang làm bị hủy hoại. Và quan
trọng hơn cả là đặc tính hóa học của loại quả này, bạn không thể chần chừ làm
từng chút một vì chuối sẽ rất nhanh bị ô xi hóa khi để ở ngoài không khí.
Chàng “thợ điêu khắc” chuối năm
nay đã 26 tuổi, Keisuke Yamada cho biết anh bắt đầu làm quen với công việc này
từ cách đây khoảng 2 năm để tìm kiếm niềm vui. Tác phẩm đầu tay của Keisuke đã
nhận được rất nhiều phản hồi tích cực của các tín đồ yêu nghệ thuật, đây cũng
là động lực để thúc đẩy anh tiếp tục sáng tạo với lĩnh vực điêu khắc trên
chuối. Vốn là một thợ điện lúc nào cũng bận rộn vào ban ngày, Keisuke thường
tìm đến những quả chuối vào ban đêm và cố gắng chỉ mất khoảng gần 30 phút để
hoàn thành được mỗi quả chuối. Sau khi chụp ảnh lại, anh sẽ ăn nó ngay vì chuối
sẽ bị biến chất rất nhanh khi để ngoài không khí.
ST
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)