x

x

Chủ Nhật, 27 tháng 4, 2014

BA LẦN LÊN THUYẾT GIẢNG

Có một vị tu sĩ nổi tiếng đi ra ngoài du hành, ông đến một thị trấn nhỏ. Đây là lần đầu tiên ông đến thị trấn này, nhưng danh tiếng của ông thì ai ai trong thị trấn cũng biết. Vì thế khi hay tin ông đến, mọi người đều vui mừng mời ông thuyết giảng.
  Vị tu sĩ nói :
  -Tôi chẳng qua là một người ngốc nghếch, e là giáo đạo của tôi sẽ làm mọi người thêm mơ hồ, không dám nhận đứng ra thuyết giảng.
  Cho dù vị tu sĩ này có từ chối thế nào, mọi người vẫn kiên trì nài nỉ, chờ đợi.
  Vị tu sĩ không biết phải làm sao, đành nói :
  -Được rồi, thứ sáu này tôi sẽ thuyết giảng cho mọi người nghe, mọi người muốn tôi nói về đề tài nào ?
  Mọi người đều đồng thanh nói :
  -Đương nhiên là về Thiên Chúa.
  Đến thứ sáu, tất cả mọi người trong trấn đều tụ họp đông đủ, vị tu sĩ bước lên bục giảng thuyết trong tiếng hoan hô cổ vũ của mọi người. Ông ấy đứng giữa bục giảng, câu đầu tiên là hỏi :
  -Mọi người có biết tôi định nói gì về Thiên Chúa không ?
  Mọi người ngạc nhiên trả lời : Không biết, ngài định thuyết giảng gì với chúng tôi ?
  -Vậy thì – vị tu sĩ nói : -Vậy thì chẳng còn gì để nói nữa, bởi vì mọi người không có sự chuẩn bị, cho dù tôi có nói cũng vô dụng, vấn đề này rất phức tạp, cần phải tìm hiểu trước, thì mới thấu hiểu được.
  Nói xong, ông rời khỏi bục thuyết giảng.
  Tất cả đều ngây người ra, không hiểu gì, đành phải mời tu sĩ thứ sáu tuần sau thuyết giảng lại lần nữa.
  Một tuần thấm thoát trôi qua, thứ sáu vị tu sĩ lại đến, lại hỏi :
 - Mọi người có biết tôi định nói gì không ?.
  Nghe vị tu sĩ hỏi thế, tất cả đồng thanh trả lời :  "Biết" .
  Vị tu sĩ đáp :
  - Nếu như đã biết cả rồi, thì tôi không cần phải nói nữa, chỉ làm lãng phí thời gian của mọi người. Nói rồi ông lại rời khỏi bục thuyết giảng.
   Lúc này mọi người, không biết phải ứng phó thế nào, dường như họ sắp phát điên. Chắc là có điều gì uẩn khúc ở đây, vì vậy, họ lại một lần nữa thuyết phục vị tu sĩ.
  Tuần sau, vị tu sĩ lại đến, lại cùng một câu hỏi :
  - Mọi người có biết tôi định nói gì không ?
  Lần này thì mọi người đã thông minh hơn, một nửa nói biết, còn một nửa nói không biết.
  Vị tu sĩ lại bảo :
  - Vậy tôi không cần phải nói nữa, những ai biết thì nói lại cho người không biết.

ST



Thứ Bảy, 26 tháng 4, 2014

HAI NGƯỜI ĐI ĐƯỜNG VÀ CÂY RÌU

  Có hai người cùng đi trên một con đường, một người nhặt được một cái rìu, vì vậy kêu lên :
 - Xem tôi phát hiện ra cái gì này !
 - Không được nói là  "tôi"  - Người kia nói – Phải nói là chúng ta phát hiện ra.
  Một lúc sau người đánh mất cây rìu đến, chỉ người cầm rìu nói anh ta ăn cắp rìu.
 - Ơ kìa – Anh ta nói với bạn – Lần này chúng ta tiêu đời rồi.
 - Không thể nói : "chúng ta" - Người kia trả lời. Phải nói là : Tiêu đời tôi rồi.
  Một người không biết chia sẻ những thứ nhận được thì không thể mong người khác san sẻ nguy hiểm.
ST






Thơ NVD

A ! CHI  LẠ . . .
    Gởi TRẦN THU PHƯƠNG
  Trung học BỒ ĐỀ-TÂY LỘC-HUẾ  1967

A! mà chi lạ rứa ?. . .                     Hai ba ngày vắng anh . . .
Anh ni mới lạ hè . . . !                    Người bổng dưng tái lạnh !
Tui mô có quen biết ?                    Tại anh ? . . . tại anh hết ?
Mà răng anh cứ rứa,                       Tình mình không đoạn kết,
Đã nói với anh rồi.                         Chừ thì nói làm răng.
Lỡ ba mạ tui biết . . .                      Thôi gởi gió mây ngàn,
Thì biết nói làm răng ...?                A! mà chi lạ chưa ? . . .
A! mà răng cứ rứa.                         Tự dưng tui nhớ anh.
Đã nói không giữ hứa . . .               Chiều nay gió Thu vờn !
Cứ đi dọi sau lưng,                         Lòng tui lại bồn chồn . . .
Tui ốt dột như ri !                           Rồi tự hỏi lòng mình,
A! mà chi lạ chưa ? . . .                   Phải chăng?đã đổi thay
Lại đến cổng trường tui ? ? ?          Mà tự lòng không hay ! . . .
Lưng tựa - mắt đợi trông.                A! chi lạ chưa tề . . .
Tui mô biết-lông bông,                   Chiều ni tui muốn khóc.
Tụi bạn trố mắt to !                         Đừng nhìn tui- tui tủi ! . . .
Anh đừng có quanh co.                  Tui là hoa đồng nội,
Rồi ghé lại gần tui,                         Xin anh đừng qua vội . . .
Vội trao thư vào cặp ?                    Tui như con đôm đốm.
Mà răng tui hồng mặt,                     Răng đủ soi lòng anh ?
Tự răng - răng không tưởng . . .      Là cỏ mọn hoa hèn . . . !
Ôi! toàn lời tán thưởng !                  Đừng nhìn tui- tui tủi ?
Ru hồn bay lên cao ? . .                   A! chi lạ chưa tề ! .. .
Chiều nay lại nao nao.                    Tự diên (nhiên) tui muốn khóc . . .
Nếu ! không anh đến đón . . . ?
Thì mưa ướt vai gầy ! ! !                                     Nguyễn văn Dũng
Ai che chở dùm đây . . . ?                                          ktđn 62-69




DÒNG NƯỚC

Một lần, hai thầy trò đi ngang qua một khu rừng, lúc đó đã là giữa trưa, trời rất nóng. Người thầy cảm thấy khát nước, bèn bảo học trò :
 - Con quay lại khe nước mà chúng ta mới đi qua, lấy chút nước mang về đây.
Người học trò quay lại khe nước, nhưng nó quá nhỏ, lại vừa có vài chiếc xe chạy qua, nước trong khe rất dơ, nước này giờ không thể uống được nữa, bèn quay lại nói với thầy:
 - Nước trong khe giờ đã bị vẩn đục mất rồi, không thể uống được nữa, chúng ta tiếp tục đi thôi, không xa phía trước có một dòng sông, chúng ta có thể lấy nước ở đó uống.
Người thầy nói :
 - Không được, ta nhất thiết phải quay lại khe nước đó.
Người học trò nghe thấy thế trong lòng tỏ ra vô cùng bất mãn, bởi vì anh ta biết nước ở đó vốn đã không thể uống được. Hơn nữa bây giờ anh ta cũng cảm thấy khát. Nhưng anh ta vẫn tuân lời thầy, sau đó quay về nói :
- Sao thầy cứ nhất mực phải uống nước ở khe đó ?
Người thầy không trả lời mà chỉ nói :
- Con cứ quay lại lần nữa đi.
Người học trò này đến khe nước lần thứ ba, thì bùn đất đã lắng xuống hết, nước trong khe đã trong như ban đầu, ngay cả cặn cũng không con thấy nữa. Nhìn dòng nước trở nên trong sạch, người học trò vô cùng vui sướng, vội múc nước mang về.
 Sau đó quỳ dưới chân thầy nói :
- Sư phụ đã dạy con một bài học vô cùng quý giá : đó là không có gì là vĩnh viễn, chỉ cần có lòng nhẫn nại, thì sẽ vượt qua mọi khó khăn. Cũng giống như dòng nước kia, bùn đất rồi cũng lắng xuống, cặn bã cũng trôi đi, nước lại trở nên trong sạch như lúc ban đầu.
 Người học trò lại hỏi sư phụ :
- Hai lần đầu sư phụ bảo con đi lấy nước, có phải con nên làm gì để nước trở nên trong sạch?
 Người thầy trả lời :
- Con không cần phải làm gì cả, chỉ cần ở đó và chờ đợi. Nếu như con chạm vào, thì dòng nước sẽ bị vẫn đục ngay. Nước vốn không ngừng luân chuyển, con chỉ việc để mặc nó, tự nhiên nó sẽ trong lại thôi.
ST




Thứ Năm, 24 tháng 4, 2014

HÌNH ẢNH HỌP MẶT KTĐN TẠI ĐÀ NẴNG 06-04-2014

Mời xem hình ảnh họp mặt thường niên Trường Kỹ Thuật Đà Nẵng tại Đà Nẵng. Ngày hội được tổ chức vào ngày Chủ Nhật tuần đầu tiên của tháng 4 hàng năm. Địa điểm tại Trường cũ (Nay là Trường Cao Đẳng Công Nghệ).
Có 174 hình : Ký hiệu hình được xếp theo thứ tự : A, B, C, D.
Hình ký hiệu A : Đón đoàn SG tại phi trường Đà Nẵng.
Hình ký hiệu B : Đón tiếp Thầy-Bạn đến dự họp mặt và chụp hình lưu niệm..
Hình ký hiệu C : Phần lễ ngày hội..
Hình ký hiệu D : Chụp hình lưu niệm các khóa, liên hoan văn nghệ.
(Nguồn hình ảnh của Trần Xuân Thân & Đoàn Văn Phô.)

Mời kích chuột vào địa chỉ sau :




Thứ Ba, 22 tháng 4, 2014

HÌNH ẢNH HỌP MẶT KTĐN TẠI SG

Ái Hữu_Trường Kỹ Thuật Đà Nẵng họp mặt truyền thống lần thứ 30 tại Nhà hàng Đông Hồ số 16A Lê Hồng Phong (Nối dài) Q.10 TP HCM.
Buổi họp mặt tổ chức lúc 14g30 ngày 02 thánh 03 năm 2014

Mời click chuột vào địa chỉ sau để xem hình ảnh :